Ý nghĩa của cuộc đời


Lúc đó khoảng 8:30 sáng, phòng cấp cứu rất bận rộn. Một ông cụ khoảng trên 80 tuổi bước vào phòng và yêu cầu được cắt chỉ khâu ở ngón tay cái. Ông cụ nói ông rất vội vì ông có một cuộc hẹn vào lúc 9 giờ. Tôi bắt mạch, đo huyết áp cho ông cụ xong, tôi bảo ông ngồi chờ vì tôi biết phải hơn một tiếng đồng hồ nữa mới có người đến cắt chỉ khâu cho ông. Tôi thấy ông nôn nóng nhìn đồng hồ nên tôi quyết định sẽ đích thân khám vết thương ở ngón tay cái của ông cụ. Vì lúc đó tôi cũng không bận với một bệnh nhân nào khác cả. Khi khám tôi nhận thấy vết thương đã lành tốt vì vậy tôi đi lấy dụng cụ để tháo chỉ khâu ra và bôi thuốc vào vết thương cho ông cụ. Trong khi săn sóc vết thương cho ông cụ tôi hỏi ông là ông vội như vậy chắc là ông có một cuộc hẹn với một bác sĩ khác sáng hôm nay phải không.

Ông nói không phải vậy nhưng ông cần phải đi đến nhà dưỡng lão để ăn điểm tâm với bà cụ vợ của ông ở đó. Tôi hỏi thăm sức khỏe của bà cụ thì ông cho biết là bà đã ở viện dưỡng lão một thời gian khá lâu rồi và bà bị bệnh Alzheimer (bệnh mất trí nhớ ở người lớn tuổi).

Khi nói chuyện, tôi có hỏi ông cụ là liệu bà cụ có buồn không nếu ông đến trể một chút. Ông cụ nói bà ấy không còn biết ông là ai nữa và đã 5 năm nay rồi bà không còn nhận ra ông nữa. Tôi ngạc nhiên quá và hỏi ông cụ "và Bác vẫn đến ăn sáng với Bác gái mỗi buổi sáng mặc dù Bác gái không còn biết Bác là ai nữa?" Ông cụ mĩm cười, vỗ nhẹ vào tay tôi rồi nói "Bà ấy không còn biết tôi nữa nhưng tôi vẫn còn biết bà ấy là ai".

Khi ông cụ bước ra khỏi phòng, tôi phải cố gắng lắm để khỏi bật khóc. Tôi vô cùng xúc động và thầm nghĩ, "Ước gì đời mình có được một tình yêu như thế!"

Tình yêu thật sự không phải là tình yêu thân xác, cũng không phải là tình yêu lãng mạn. Tình yêu thật sự là sự chấp nhận tất cả những gì đang có, đã từng có, và sẽ có hoặc không.

Mỗi ngày bạn nhận được rất nhiều email và phần lớn là chuyện vui hoặc chuyện khôi hài; nhưng thỉnh thoảng cũng có những email mang theo những thông điệp có ý nghĩa như thế này. Và hôm nay tôi muốn được chia sẻ thông điệp này với các bạn.

Người hạnh phúc nhất không nhất thiết là người có được những điều tốt đẹp nhất, mà là người biết chấp nhận và sống một cách tốt đẹp nhất với những gì mà mình có được. Tôi hy vọng bạn chia sẻ ý tưởng này với những người mà bạn yêu mến.( ST)

Nhà vắng hoa Tiểu muội



Có một ngôi nhà luôn vắng tiếng cười
Tôi sợ một ngày kia không còn ai mở cửa
Chỉ còn đâu đó, bóng người trong trí nhớ
Lẫn bên mầu hoa tỉ muội đêm đêm...
(Moon viết trong ngày Chị Em với cảm xúc khi ngắm Ngôi nhà & Hoa tỉ muội!)

Và Em đã..



Và em đã.. gom muôn vàn tia nắng

Mang kết nên khoảng lặng của riêng mình

Hòa niềm vui cùng mỗi sớm bình minh

Chia sẻ với những chiều hoàng hôn tím

Và em đã nhặt mùa về..ngọt lịm

Dệt thành thơ cho tim được dịu dàng

Bước ngập ngừng bên những nẻo thu sang

Nghe xao xác lá vàng

miền vui lạ !


(Moon 12.2013)

Người đàn bà yêu..

Yêu thơ để biết đa sầu

Yêu Trăng để biết bắt đầu mộng mơ

Yêu hoa để biết đợi chờ..

Yêu chồng con để dại khờ

thế thôi..!

Hoa tháng Ba..

Bâng khuâng hoa nở bên thềm
Để cho nỗi nhớ ngọt mền thành thơ...

Ninh niên khai bút, bút khai hoa
Kính chúc mọi nhà Phú Quý Đa
Mưa xuân rắc lộc, gieo tài đức
Quân tử hiền, nhân mới gọi là...


Hai thái cực..

Nàng đi bên trần thế
Chàng lội vào tháng năm
Nàng ướt át đa đoan
Chàng không màng thơ phú..

Chàng yêu như thác lũ
Nàng chiếc lá mỏng manh
Chàng thực tế phũ phàng
Nàng hoa rơi cũng khóc…